Khi chúng tôi viết những dòng này, vương quốc Anh đang trải qua những ngày oằn mình chống chọi với dịch bệnh. Chỉ mới cách đây mấy tháng thôi, tôi đã đến đây. Khi đó chưa có virus, chưa ai bị cách ly, chẳng ai đeo khẩu trang đi ngoài đường. Điều mọi người đang bận lo nghĩ lúc ấy là làm sao để đón Giáng sinh cho hoành tráng.

Người Anh rất hay nói chuyện về thời tiết, vì nó ảnh hưởng đến mọi mặt trong cuộc sống ở đây. Mặt trời mùa đông xứ sương mù chỉ mọc vào lúc 8 giờ sáng và lặn vào tầm 3 rưỡi chiều. Nó khiến ánh nắng trở nên quý giá hơn bao giờ hết cho những người thích chụp ảnh, và là cực hình cho những người quen dậy sớm.



London là một thành phố khổng lồ, cả theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Nơi đây không bao giờ thiếu việc để bạn làm. Thích xa hoa có Harrods, Covent Garden, Soho, Kensington. Thích yên bình xen chút cổ kính có Noting Hills, Fulham… Sự tương phản này là một chủ đề lặp lại trong đầu chúng tôi khi khám phá London.



Một tối nọ, khi đang lang thang ngắm phố xá ở Oxford Street, con đường sang chảnh tấp nập bậc nhất London, tôi vô tình thấy khoảnh khắc người ta đưa xác một người vô gia cư đã chết cóng lên xe cứu thương. Xung quanh, người ta vẫn mải mê mua sắm, check-in, ăn uống và selfie. Chỉ đây đó có vài ánh mắt thương cảm và sợ sệt.




Điều tuyệt vời nhất ở London với chúng tôi chắc chắn là những tòa bảo tàng của nó: Bảo tàng tự nhiên, Bảo tàng lịch sử, Bảo tàng hoàng gia… Tất cả đều ngoài sức tưởng tượng, và tất cả đều miễn phí cho khách tham quan!





Oxford – một thành phố nhỏ rất gần London – với chúng tôi đáng yêu hơn nhiều. Nổi tiếng với những công trình kiến trúc rất cổ nhưng lại có dân số rất trẻ, vì rất nhiều sinh viên từ khắp nơi trên thế giới đổ về đây để theo học tại một trong những trường đại học danh giá nhất của UK. Cũng tại Oxford chúng tôi đã mua được mấy chiếc đĩa than tuyệt hay của Frank Sinatra với giá chưa bằng một bữa sáng cho hai người ở London.




York là một thành phố cổ tuyệt vời ở phía Bắc nước Anh. Bên cạnh tòa thánh đường York Minster đã quá nổi tiếng, thì nơi đây còn có những phiên chợ như bước ra từ trong truyện cổ tích.
Liverpool dĩ nhiên tràn ngập những thứ liên quan đến The Beatles. Nhưng ngoài The Beatles, Liverpool còn có một bến cảng đẹp miên man cùng những tòa kiến trúc tuyệt vời.
Điểm đến ưa thích của chúng tôi trong toàn bộ chuyến đi ngẫu hứng này là Scotland. Không chỉ vì những lâu đài Edinburgh, Glen Cove, những cái Loch (Hồ nước ngọt) hùng vĩ, mà còn vì bản chất của người Scot. Họ rất hài hước, nóng tính, và có tinh thần tự hào dân tộc cao ngút ngàn. Những đêm ngồi bên lò sưởi trong quán bar, nhấm nháp whiskey và nghe lỏm những câu chuyện ngữ điệu nặng trịch của khách khứa trong quán chắc chắn sẽ làm tôi nhớ mãi.
Tôi thấy vui vì được đến vùng đất này, nhưng quãng thời gian 3 tuần để khám phá nó cũng đủ dài để tôi thấy mừng khi đặt chân về đến Sài Gòn. Buổi sáng đầu tiên về đến nhà, tôi đi ăn một tô phở Lệ đặc biệt, uống một ly cà phê sữa đá ở quán quen, rồi xách xe đi đổ xăng… Tất cả vẫn chưa bằng số tiền tôi phải bỏ ra để ăn một bữa trưa tàng tàng ở UK 🙂 Có lẽ trong trường hợp này, đi thật xa để trở về là một câu nói thật chí lý!
Recent Comments